Lướt mạng thấy cuốn sách này, nhớ lại những ngày đầu của Chilica.
Mẹ của 1 bạn làm trong Chilica nói, ông sếp mày “không bình thường”, tao mà có điều kiện như ổng nghỉ cho khoẻ, làm chi nữa.
Còn bạn bè thì ca: “Cây cao bóng mát không ngồi, ra đứng ngoài nắng trách trời không râm”
Em gái thấy mình “ra đứng ngoài nắng” làm sampling thì nói: “Với điều kiện của anh, bỏ chừng đó vẫn không ảnh hưởng gì, bỏ trớt đi anh” …
Đúng là người bình thường không ai khởi nghiệp cả!