Ngày 31/5, cô bé sau một ngày cách ly, tâm lý đã ổn định, Chilica team đỡ lo. Quay lại bạn ứng cứu thì nóng sốt từ đêm qua. Cả team nhận định, chắc lúc ở vòng ngoài đợi tin, hàng quán đóng cửa, ngồi dưới gốc cây, hanh nắng nên sốt, ngủ nghỉ sẽ hết.
Sáng ngày 1/6, bé cách ly đã có kết quả âm tính lần 1, mọi người hy vọng. Vì kết quả này cũng ảnh hưởng đến bạn ở nhà. Bạn này vẫn đang sốt, hỏi có mất khứu giác không, nó nói khứu giác là gì, thì có nghe thơm hay hôi đó, nó nói có. Hỏi nó ăn có thấy ngon không, có cảm nhận ngọt – mặn – chua – cay không, nó nói không. Thấy lo.
Đến cuối buổi chiều, Chilica thấy không an tâm, lỡ nó dính covid mà xử lý chậm sẽ ảnh hưởng đến sức khoẻ và lây cho người “vô tội” thì khổ. Chilica động viên nó đến Bệnh Viện Nhiệt Đới khai báo và xin làm xét nghiệm. Đến nơi, sau khai báo họ “nhốt” nó luôn, bảo đóng 2tr. Mọi người đều bất ngờ, cứ nghĩ mình tự nguyện đến, họ sẽ lấy mẫu, dặn mình tự cách ly, chờ kết quả chứ! Rồi lại nghĩ, lỡ nó nhiễm thật thì sao, vì nó và vì mọi người, chịu khó vậy, lại động viên nó yên tâm ở lại, mọi chi phí Chilica lo.
Sáng ngày 2/6, nó có kết quả âm tính lần 1, Chilica team đầy hy vọng. Đến chiều, Bé bị cách ly bên Riviera Point đã có kết quả âm tính lần 2 và chỉ là F3, F4, F5 gì đó chứ không phải F1, F2 nên được về. Niềm vui càng tăng thêm. Chiều ngày 3/6, từ Bệnh Viện Nhiệt Đới, nó báo âm tính lần 2 và được “thả” về, bảo hiểm lo hết. Niềm vui trọn vẹn!
Mình ở nhà, cách ly theo CT15,16 đã thấy ngán. So với người nhiễm và bị cách ly đã hạnh phúc hơn nhiều mà không thấy. Cố lên!